Definition
A stroke is the sudden death of brain cells in a localized area due to inadequate blood flow.
Description
A stroke occurs when blood flow is interrupted to part of the brain. Without blood to supply oxygen and nutrients and to remove waste products, brain cells quickly begin to die. Depending on the region of the brain affected, a stroke may cause paralysis, speech impairment, loss of memory and reasoning ability, coma, or death. A stroke also is sometimes called a brain attack or a cerebrovascular accident (CVA).
Some important stroke statistics include:
more than one-half million people in the United States experience a new or recurrent stroke each year
stroke is the third leading cause of death in the United States and the leading cause of disability
stroke kills about 160,000 Americans each year, or almost one out of three stroke victims
three million Americans are currently permanently disabled from stroke
in the United States, stroke costs about $30 billion per year in direct costs and loss of productivity
two-thirds of strokes occur in people over age 65 but they can occur at any age
strokes affect men more often than women, although women are more likely to die from a stroke
strokes affect blacks more often than whites, and are more likely to be fatal among blacks
Stroke is a medical emergency requiring immediate treatment. Prompt treatment improves the chances of survival and increases the degree of recovery that may be expected. A person who may have suffered a stroke should be seen in a hospital emergency room without delay. Treatment to break up a blood clot, the major cause of stroke, must begin within three hours of the stroke to be effective. Improved medical treatment of all types of stroke has resulted in a dramatic decline in death rates in recent decades. In 1950, nine in ten died from stroke, compared to slightly less than one in three in the twenty-first century. However, about two-thirds of stroke survivors will have disabilities ranging from moderate to severe.
Causes and symptoms
Causes
There are four main types of stroke. Cerebral thrombosis and cerebral embolism are caused by blood clots that block an artery supplying the brain, either in the brain itself or in the neck. These account for 70-80% of all strokes. Subarachnoid hemorrhage and intracerebral hemorrhage occur when a blood vessel bursts around or in the brain.
Cerebral thrombosis occurs when a blood clot, or thrombus, forms within the brain itself, blocking the flow of blood through the affected vessel. Clots most often form due to "hardening" (atherosclerosis) of brain arteries. Cerebral thrombosis occurs most often at night or early in the morning. Cerebral thrombosis is often preceded by a transient ischemic attack, or TIA, sometimes called a "mini-stroke." In a TIA, blood flow is temporarily interrupted, causing short-lived stroke-like symptoms. Recognizing the occurrence of a TIA, and seeking immediate treatment, is an important step in stroke prevention.
Cerebral embolism occurs when a blood clot from elsewhere in the circulatory system breaks free. If it becomes lodged in an artery supplying the brain, either in the brain or in the neck, it can cause a stroke. The most common cause of cerebral embolism is atrial fibrillation, a disorder of the heart beat. In atrial fibrillation, the upper chambers (atria) of the heart beat weakly and rapidly, instead of slowly and steadily. Blood within the atria is not completely emptied. This stagnant blood may form clots within the atria, which can then break off and enter the circulation. Atrial fibrillation is a factor in about 15% of all strokes. The risk of a stroke from atrial fibrillation can be dramatically reduced with daily use of anticoagulant medication.
Hemorrhage, or bleeding, occurs when a blood vessel breaks, either from trauma or excess internal pressure. The vessels most likely to break are those with preexisting defects such as an aneurysm. An aneurysm is a "pouching out" of a blood vessel caused by a weak arterial wall. Brain aneurysms are surprisingly common. According to autopsy studies, about 6% of all Americans have them. Aneurysms rarely cause symptoms until they burst. Aneurysms are most likely to burst when blood pressure is highest, and controlling blood pressure is an important preventive strategy.
Intracerebral hemorrhage affects vessels within the brain itself, while subarachnoid hemorrhage affects arteries at the brain's surface, just below the protective arachnoid membrane. Intracerebral hemorrhages represent about 10% of all strokes, while subarachnoid hemorrhages account for about 7%.
In addition to depriving affected tissues of blood supply, the accumulation of fluid within the inflexible skull creates excess pressure on brain tissue, which can quickly become fatal. Nonetheless, recovery may be more complete for a person who survives hemorrhage than for one who survives a clot, because the blood deprivation effects usually are not as severe.
Death of brain cells triggers a chain reaction in which toxic chemicals created by cell death affect other nearby cells. This is one reason why prompt treatment can have such a dramatic effect on final recovery.
Risk factors
Risk factors for stroke involve age, sex, heredity, predisposing diseases or other medical conditions, use of certain medications, and lifestyle choices:
Age and sex. The risk of stroke increases with age, doubling for each decade after age 55. Men are more likely to have a stroke than women.
Heredity. Blacks, Asians, and Hispanics have higher rates of stroke than do whites, related partly to higher blood pressure. People with a family history of stroke are at greater risk.
Diseases. Stroke risk is increased for people with diabetes, heart disease (especially atrial fibrillation), high blood pressure, prior stroke, or TIA. Risk of stroke increases tenfold for someone with one or more TIAs.
Other medical conditions. Stroke risk increases with obesity, high blood cholesterol level, or high red blood cell count.
Hormone replacement therapy. In mid-2003, a large clinical trial called the Women's Health Initiative was halted when researchers discovered several potentially dangerous effects of combined hormone replacement therapy on postmenopausal women. In addition to increasing the risk of some cancers and dementia, combined estrogen and progesterone therapy increased risk of ischemic stroke by 31% among study participants.
Lifestyle choices. Stroke risk increases with cigarette smoking (especially if combined with the use of oral contraceptives), low level of physical activity, alcohol consumption above two drinks per day, or use of cocaine or intravenous drugs.
Symptoms
Symptoms of an embolic stroke usually come on quite suddenly and are at their most intense right from the start, while symptoms of a thrombotic stroke come on more gradually. Symptoms may include:
blurring or decreased vision in one or both eyes
severe headache, often described as "the worst headache of my life"
weakness, numbness, or paralysis of the face, arm, or leg, usually confined to one side of the body
dizziness, loss of balance or coordination, especially when combined with other symptoms
Diagnosis
The diagnosis of stroke is begun with a careful medical history, especially concerning the onset and distribution of symptoms, presence of risk factors, and the exclusion of other possible causes. A brief neurological exam is performed to identify the degree and location of any deficits, such as weakness, incoordination, or visual losses.
Once stroke is suspected, a computed tomography scan (CT scan) or magnetic resonance imaging (MRI) scan is performed to distinguish a stroke caused by blood clot from one caused by hemorrhage, a critical distinction that guides therapy. Blood and urine tests are done routinely to look for possible abnormalities.
Other investigations that may be performed to guide treatment include an electrocardiogram, angiography, ultrasound, and electroencephalogram.
Treatment
Emergency treatment
Emergency treatment of stroke from a blood clot is aimed at dissolving the clot. This "thrombolytic therapy" currently is performed most often with tissue plasminogen activator, or t-PA. t-PA must be administered within three hours of the stroke event. Therefore, patients who awaken with stroke symptoms are ineligible for t-PA therapy, as the time of onset cannot be accurately determined. t-PA therapy has been shown to improve recovery and decrease long-term disability in selected patients. t-PA therapy carries a 6.4% risk of inducing a cerebral hemorrhage, and is not appropriate for patients with bleeding disorders, very high blood pressure, known aneurysms, any evidence of intracranial hemorrhage, or incidence of stroke, head trauma, or intracranial surgery within the past three months. Patients with clot-related (thrombotic or embolic) stroke who are ineligible for t-PA treatment may be treated with heparin or other blood thinners, or with aspirin or other anti-clotting agents in some cases.
Emergency treatment of hemorrhagic stroke is aimed at controlling intracranial pressure. Intravenous urea or mannitol plus hyperventilation is the most common treatment. Corticosteroids also may be used. Patients with reversible bleeding disorders, such as those due to anticoagulant treatment, should have these bleeding disorders reversed, if possible.
Surgery for hemorrhage due to aneurysm may be performed if the aneurysm is close enough to the cranial surface to allow access. Ruptured vessels are closed off to prevent rebleeding. For aneurysms that are difficult to reach surgically, endovascular treatment may be used. In this procedure, a catheter is guided from a larger artery up into the brain to reach the aneurysm. Small coils of wire are discharged into the aneurysm, which plug it up and block off blood flow from the main artery.
Rehabilitation
Rehabilitation refers to a comprehensive program designed to regain function as much as possible and compensate for permanent losses. Approximately 10% of stroke survivors are without any significant disability and able to function independently. Another 10% are so severely affected that they must remain institutionalized for severe disability. The remaining 80% can return home with appropriate therapy, training, support, and care services.
Rehabilitation is coordinated by a team of medical professionals and may include the services of a neurologist, a physician who specializes in rehabilitation medicine (physiatrist), a physical therapist, an occupational therapist, a speech-language pathologist, a nutritionist, a mental health professional, and a social worker. Rehabilitation services may be provided in an acute care hospital, rehabilitation hospital, long-term care facility, outpatient clinic, or at home.
A hemorrhagic stroke (left) compared to a thrombotic stroke (right).
Cú đánh
Định nghĩaMột cơn đột quỵ là cái chết đột ngột của các tế bào não trong một khu vực địa hoá do lưu lượng máu không đủ.Miêu tảMột cơn đột quỵ xảy ra khi dòng máu bị gián đoạn đến các phần của não. Nếu không có máu cung cấp oxy và chất dinh dưỡng và loại bỏ chất độc, các tế bào não bắt đầu chết nhanh chóng. Tùy thuộc vào vùng não bị ảnh hưởng, đột quỵ có thể gây ra chứng liệt, nói khó, mất trí nhớ và khả năng lập luận, hôn mê hoặc tử vong. Một cơn đột quỵ cũng đôi khi được gọi là một cuộc tấn công não hoặc một tai nạn mạch máu não (CVA).Một số thống kê đột quỵ quan trọng bao gồm:hơn một nửa triệu người ở Hoa Kỳ trải qua một cơn đột quỵ mới hoặc tái phát mỗi nămĐột quỵ là nguyên nhân thứ ba gây tử vong ở Hoa Kỳ và các nguyên nhân gây tàn phế hàng đầuđột quỵ giết chết khoảng 160.000 người Mỹ mỗi năm, hay gần như một trong ba nạn nhân bị đột quỵba triệu người Mỹ hiện đang tật vĩnh viễn do đột quỵtại Hoa Kỳ, đột quỵ chi phí khoảng $ 30 tỉ USD mỗi năm trong chi phí trực tiếp và mất năng suấthai phần ba của đột quỵ xảy ra ở những người trên 65 tuổi, nhưng họ có thể xảy ra ở mọi lứa tuổiđột quỵ ảnh hưởng đến đàn ông nhiều hơn phụ nữ, mặc dù phụ nữ có nhiều khả năng chết vì một cơn đột quỵđột quỵ ảnh hưởng đến người da đen thường xuyên hơn so với người da trắng, và có nhiều khả năng gây tử vong ở người da đenĐột quỵ là một cấp cứu nội khoa cần điều trị ngay lập tức. Điều trị kịp thời cải thiện cơ hội sống sót và tăng mức độ phục hồi có thể được mong đợi. Một người có thể đã bị đột quỵ nên được nhìn thấy trong một phòng cấp cứu bệnh viện không chậm trễ. Điều trị để phá vỡ cục máu đông, các nguyên nhân chính gây đột quỵ, phải bắt đầu trong vòng ba giờ sau đột quỵ có hiệu quả. Cải thiện điều trị y tế của tất cả các loại đột quỵ đã dẫn đến một sự suy giảm mạnh trong tỷ lệ tử vong trong những thập kỷ gần đây. Trong năm 1950, chín trong mười chết vì đột quỵ, so với một chút ít hơn một phần ba trong thế kỷ XXI. Tuy nhiên, khoảng hai phần ba trong số những người sống sót bị đột quỵ sẽ có khuyết tật khác nhau, từ trung bình đến nặng.Nguyên nhân và triệu chứngNguyên nhânCó bốn loại chính của đột quỵ. Huyết khối tắc mạch máu não và não là do cục máu đông chặn một động mạch cung cấp não, hoặc là trong chính bộ não hoặc ở cổ. Những chiếm 70-80% các ca đột quỵ. Xuất huyết dưới nhện và xuất huyết não xảy ra khi một mạch máu vỡ ra xung quanh hoặc trong não.Huyết khối não xảy ra khi một cục máu đông, hoặc huyết khối, hình thành trong chính bộ não, ngăn chặn dòng chảy của máu qua động mạch bị ảnh hưởng. Các cục máu đông thường hình thành do "cứng" (xơ vữa động mạch) của động mạch não. Huyết khối não xảy ra thường xuyên nhất vào ban đêm hoặc sáng sớm. Huyết khối não thường bắt đầu bằng một cuộc tấn công thiếu máu cục bộ thoáng qua, hay TIA, đôi khi được gọi là một "mini-stroke." Trong một TIA, lưu lượng máu được tạm thời bị gián đoạn, gây ra các triệu chứng đột quỵ như ngắn ngủi. Thừa nhận sự xuất hiện của một TIA, và tìm cách điều trị ngay lập tức, là một bước quan trọng trong phòng ngừa đột quỵ.Tắc mạch máu não xảy ra khi một cục máu đông từ nơi khác trong hệ thống tuần hoàn phá vỡ miễn phí. Nếu nó bị kẹt trong một động mạch cung cấp não, hoặc là ở não hoặc ở cổ, nó có thể gây ra một cơn đột quỵ. Nguyên nhân phổ biến nhất của tắc mạch máu não là rung nhĩ, một dạng rối loạn nhịp tim. Trong rung nhĩ, các buồng trên (tâm nhĩ) của tim đập yếu ớt và nhanh chóng, thay vì từ từ và đều đặn. Máu trong tâm nhĩ không hoàn toàn trống rỗng. Máu ứ đọng này có thể hình thành các cục máu đông trong tâm nhĩ, sau đó có thể vỡ ra và đi vào tuần hoàn. Rung nhĩ là một yếu tố trong khoảng 15% các ca đột quỵ. Các nguy cơ của đột quỵ từ rung nhĩ có thể được giảm đáng kể việc sử dụng hàng ngày của thuốc chống đông máu.Xuất huyết hay chảy máu, xảy ra khi một ngắt mạch máu, hoặc do chấn thương hoặc áp lực nội dư thừa. Các tàu có nhiều khả năng để phá vỡ là những người có từ trước khuyết tật như chứng phình mạch. Một chứng phình động mạch là một "pouching ra" của một mạch máu gây ra bởi một động mạch yếu. Phình động mạch não là đáng ngạc nhiên phổ biến. Theo các nghiên cứu khám nghiệm tử thi, khoảng 6% người Mỹ có chúng. Phình động mạch hiếm khi gây ra các triệu chứng cho đến khi họ nổ. Phình động mạch có nhiều khả năng bùng nổ khi huyết áp cao nhất, và kiểm soát huyết áp là một chiến lược phòng ngừa quan trọng.Xuất huyết trong não ảnh hưởng đến các mạch trong não bộ chính nó, trong khi xuất huyết dưới nhện ảnh hưởng đến động mạch ở bề mặt của não, ngay dưới màng nhện bảo vệ. Xuất huyết não chiếm khoảng 10% các ca đột quỵ, trong khi tài khoản xuất huyết dưới màng nhện khoảng 7%.Ngoài tước mô bị ảnh hưởng của nguồn cung cấp máu, sự tích tụ của chất lỏng bên trong hộp sọ không linh hoạt tạo ra áp lực dư thừa trên mô não, trong đó có thể nhanh chóng trở nên nghiêm. Tuy nhiên, sự phục hồi có thể được hoàn chỉnh hơn cho một người sống sót xuất huyết hơn cho một trong những người sống sót một cục máu đông, bởi vì các tác dụng tước máu thường không trầm trọng.Cái chết của các tế bào não gây nên một phản ứng dây chuyền trong đó có hóa chất độc hại được tạo ra bởi các tế bào chết ảnh hưởng đến các tế bào lân cận khác. Đây là một lý do tại sao điều trị kịp thời có thể có ảnh hưởng lớn như vậy thu hồi thức.Các yếu tố rủi roCác yếu tố nguy cơ đột quỵ liên quan đến tuổi tác, giới tính, di truyền, nguyên nhân nền bệnh hoặc điều kiện y tế khác, sử dụng các loại thuốc nhất định, và sự lựa chọn lối sống:Tuổi tác và giới tính. Nguy cơ đột quỵ tăng theo tuổi, tăng gấp đôi cho mỗi thập niên sau tuổi 55. Đàn ông có nhiều khả năng bị đột quỵ hơn so với phụ nữ.Yếu tố di truyền. Người da đen, người châu Á, và gốc Tây Ban Nha có tỷ lệ đột quỵ so với làm da trắng, liên quan một phần đến huyết áp cao. Người có tiền sử gia đình bị đột quỵ có nguy cơ lớn hơn.Bệnh tật. Nguy cơ đột quỵ tăng lên đối với những người có bệnh tiểu đường, bệnh tim (rung nhĩ đặc biệt), huyết áp cao, đột quỵ trước đó, hoặc TIA. Nguy cơ đột quỵ tăng gấp mười lần cho một người nào đó với một hoặc nhiều TIA.Điều kiện y tế khác. Tăng nguy cơ đột quỵ ở người béo phì, cholesterol trong máu cao, hoặc số lượng tế bào máu đỏ cao.Liệu pháp thay thế hormone. Giữa năm 2003, một thử nghiệm lâm sàng lớn gọi là Sáng kiến sức khỏe phụ nữ đã bị chững lại khi các nhà nghiên cứu phát hiện ra một số tác động nguy hiểm của kết hợp liệu pháp thay thế hormone trên phụ nữ sau mãn kinh. Ngoài việc tăng nguy cơ mắc các bệnh ung thư và mất trí nhớ, kết hợp estrogen và progesterone trị gia tăng nguy cơ đột quỵ 31% trong số những người tham gia nghiên cứu.Lựa chọn lối sống. Tăng nguy cơ đột quỵ với hút thuốc lá (đặc biệt nếu kết hợp với việc sử dụng thuốc tránh thai), mức thấp của hoạt động thể chất, tiêu thụ rượu trên hai ly mỗi ngày, hoặc sử dụng cocain hoặc thuốc tiêm tĩnh mạch.Các triệu chứngCác triệu chứng của một cơn đột quỵ tắc mạch thường xuất hiện khá bất ngờ và nằm ở bên phải dữ dội nhất của họ từ đầu, khi các triệu chứng của một cơn đột quỵ huyết khối đi vào dần dần nhiều hơn. Các triệu chứng có thể bao gồm:làm mờ hay giảm thị lực ở một hoặc cả hai mắtnhức đầu dữ dội, thường được mô tả như là "đau đầu tồi tệ nhất của cuộc đời tôi"điểm yếu, tê, hoặc tê liệt ở mặt, cánh tay, hay chân, thường giới hạn ở một bên của cơ thểchóng mặt, mất thăng bằng hoặc phối hợp, đặc biệt là khi kết hợp với các triệu chứng khácChẩn đoánViệc chẩn đoán đột quỵ được bắt đầu với một lịch sử y tế cẩn thận, đặc biệt là liên quan đến sự khởi phát và phân phối của các triệu chứng, sự hiện diện của các yếu tố nguy cơ, và loại trừ các nguyên nhân khác. Một khám thần kinh ngắn được thực hiện để xác định mức độ và vị trí của bất kỳ thâm hụt, như yếu ớt, mất phối hợp, hoặc tổn thất trực quan.Một khi đột quỵ bị nghi ngờ, một chụp CT scan (CT scan) hoặc chụp cộng hưởng từ (MRI) được thực hiện để phân biệt một cơn đột quỵ do cục máu đông từ một do xuất huyết, một sự khác biệt quan trọng mà hướng dẫn điều trị. Xét nghiệm máu và nước tiểu được thực hiện thường xuyên để tìm những bất thường có thể.Điều tra khác có thể được thực hiện để hướng dẫn điều trị bao gồm một điện tâm đồ, chụp động mạch, siêu âm, điện não và.Điều trịĐiều trị khẩn cấpĐiều trị cấp cứu đột quỵ từ một cục máu đông là nhằm mục đích hòa tan các cục máu đông. Đây là "liệu pháp tan huyết khối" hiện đang được thực hiện thường xuyên nhất với plasminogen activator mô, hoặc t-PA. t-PA phải được tiêm trong vòng ba giờ của các sự kiện đột quỵ. Vì vậy, bệnh nhân thức tỉnh với các triệu chứng đột quỵ là không đủ điều kiện để điều trị t-PA, như thời gian khởi phát không thể được xác định một cách chính xác. điều trị t-PA đã được chứng minh để cải thiện phục hồi và làm giảm khuyết tật lâu dài ở những bệnh nhân được lựa chọn. điều trị t-PA có một nguy cơ 6,4% gây xuất huyết não, và không thích hợp cho những bệnh nhân có rối loạn chảy máu, huyết áp rất cao, chứng phình động mạch được biết đến, bất kỳ bằng chứng của xuất huyết nội sọ, hoặc tỷ lệ đột quỵ, chấn thương đầu, hay phẫu thuật nội sọ trong vòng ba tháng qua. Bệnh nhân có liên quan đến cục máu đông (huyết khối hoặc tắc mạch) bị đột quỵ không đủ điều kiện để điều trị t-PA có thể được điều trị bằng heparin hoặc chất làm loãng máu khác, hoặc với aspirin hoặc các thuốc chống đông máu khác trong một số trường hợp.Điều trị cấp cứu đột quỵ xuất huyết là nhằm kiểm soát áp lực nội sọ. Urê tĩnh mạch hoặc mannitol cộng với tăng thông khí phổi là điều trị phổ biến nhất. Corticosteroid cũng có thể được sử dụng. Bệnh nhân bị rối loạn chảy máu hồi phục, chẳng hạn như những người do điều trị thuốc chống đông máu, cần phải có những rối loạn chảy máu đảo ngược, nếu có thể.Phẫu thuật cho bệnh sốt xuất huyết do chứng phình động mạch có thể được thực hiện nếu các chứng phình động mạch là đủ gần với bề mặt sọ cho phép truy cập. Tàu vỡ được đóng lại để ngăn ngừa tái xuất huyết. Đối với chứng phình động mạch mà khó có thể đạt được bằng phẫu thuật, điều trị endovascular có thể được sử dụng. Trong thủ thuật này, một ống thông được hướng dẫn từ một động mạch lớn lên vào não để đạt chứng phình động mạch. Cuộn dây nhỏ của dây được thải ra phình mạch, mà cắm nó lên và chặn đứng dòng máu từ động mạch chính.Phục hồi chức năngPhục hồi chức năng đề cập đến một chương trình toàn diện được thiết kế để phục hồi chức năng càng nhiều càng tốt và phải bồi thường thiệt hại vĩnh viễn. Khoảng 10% những người sống sót đột quỵ là không có bất kỳ khuyết tật đáng kể và có thể hoạt động độc lập. Thêm 10% bị ảnh hưởng nặng nề mà họ phải tiếp tục thể chế hóa cho người khuyết tật nặng. 80% còn lại có thể trở về nhà với điều trị thích hợp, đào tạo, hỗ trợ và dịch vụ chăm sóc.Phục hồi chức năng được điều phối bởi một nhóm các chuyên gia y tế và có thể bao gồm các dịch vụ của một nhà thần kinh học, một bác sĩ chuyên về y học phục hồi chức năng (physiatrist), một chuyên gia trị liệu vật lý, một chuyên gia trị liệu nghề nghiệp, một chuyên gia bệnh học về ngôn ngữ, một chuyên gia dinh dưỡng, sức khỏe tâm thần chuyên nghiệp , và một nhân viên xã hội. Dịch vụ phục hồi có thể được cung cấp trong một bệnh viện chăm sóc cấp tính, bệnh viện phục hồi chức năng, cơ sở chăm sóc dài hạn, phòng khám ngoại trú, hoặc tại nhà.
Một cơn đột quỵ xuất huyết (trái) so với một cơn đột quỵ huyết khối (bên phải).
========================
Nguyên nhân, triệu chứng, phòng ngừa "Nhồi máu cơ tim"
17/09/2014 / 0 bình luận
Nguyên nhân, triệu chứng, phòng ngừa "Nhồi máu cơ tim"
Hiện nay nhồi máu cơ tim đã quá quen thuộc với xã hội chúng ta, một căn bệnh nguy hiểm và đe dọa tính mạng nhiều người hiện nay. Biết rõ thêm về bệnh là việc cần thiết giúp chúng ta phòng tránh cũng như điều trị bệnh tốt hơn. Hãy cùng tìm hiểu về căn bệnh này nhé.
Mức độ khốc liệt của nhồi máu cơ tim phụ thuộc vào việc một ống dẫn máu lớn nào đó bị khóa như thế nào và phần nào của cơ tim bị chết.
Các yếu tố nguy cơ gây nhồi máu cơ tim cũng là các yếu tố nguy cơ gây bệnh xơ vữa động mạch như hút thuốc lá, huyết áp cao, đái tháo đường, mỡ máu cao và tiền sử gia đình có bệnh tim mạch lúc trẻ.
Các yếu tố thuận lợi để thúc đẩy đến một cơn nhồi máu cơ tim thường không biết chính xác. Nó có thể xảy ra khi:
Cảm giác đau có thể chỉ là cảm giác ăn không tiêu, đau thượng vị (làm lầm với đau bao tử nên dễ bị bỏ sót).
Các triệu chứng khác bao gồm: lo lắng, ho, mệt, chóng mặt, đau đầu, buồn nôn, nôn, hồi hộp, thở dốc, đổ mồ hôi.
Một số người (đặc biệt là người lớn tuổi, bệnh nhân đái tháo đường, phụ nữ) có chỉ đau ngực nhẹ hoặc không đau, hoặc có những triệu chứng không thường gặp như thở dốc, mệt.
Nhồi máu cơ tim yên lặng là cơn nhồi máu không có triệu chứng.
- Chế độ ăn khỏe mạnh: nhiều trái cây, rau xanh và ngũ côc nguyên hạt, ăn ít mỡ động vật.
- Tập thể dục thường xuyên, ít nhất là 30 phút mỗi ngày trong 5 ngày mỗi tuần.
- Kiểm tra và điều trị trầm cảm nếu có.
- Hạn chế uống rượu bia.
- Duy trì cân nặng lý tưởng.
- Kiểm soát tốt huyết áp, đường huyết và mỡ máu.
1. Nhồi máu cơ tim là gì
Nhồi máu cơ tim còn được gọi là cơn đau tim, đứng tim (MI). Nó xảy ra khi mạch máu đi tới tim bị nghẽn bất ngờ, gây tình trạng thiếu oxy và làm chết phần này của tim.Mức độ khốc liệt của nhồi máu cơ tim phụ thuộc vào việc một ống dẫn máu lớn nào đó bị khóa như thế nào và phần nào của cơ tim bị chết.
2. Nguyên nhân của nhồi máu cơ tim
Phần lớn nhồi máu cơ tim là do cục máu đông hiện diện trong lòng mạch máu nuôi tim (còn gọi là động mạch vành) làm tắc mạch máu. Mạch vành đem máu và ô xi đến nuôi tim, nếu mạch máu bị tắc, tim sẽ thiếu ô xi và tế bào cơ tim sẽ chết. Ngoài ra, nhồi máu cơ tim còn có thể do các mảng xơ vữa làm tắc hẹp mạch vành.Các yếu tố nguy cơ gây nhồi máu cơ tim cũng là các yếu tố nguy cơ gây bệnh xơ vữa động mạch như hút thuốc lá, huyết áp cao, đái tháo đường, mỡ máu cao và tiền sử gia đình có bệnh tim mạch lúc trẻ.
Các yếu tố thuận lợi để thúc đẩy đến một cơn nhồi máu cơ tim thường không biết chính xác. Nó có thể xảy ra khi:
- Khi đang nghỉ ngơi hoặc đang ngủ
- Sau khi tăng đột ngôt hoạt động thể lực
- Khi hoạt động ngoài trời lạnh
- Sau một căng thẳng tâm lý hoặc bệnh nặng
3. Triệu chứng của bệnh nhồi máu cơ tim
Đau ngực: là triệu chứng thường gặp nhất. Bạn có thể có cảm giác đau nhói ngực vùng trước tim, lan ra vai, tay, lên cổ, răng, hàm hoặc lan sau lưng. Đôi khi, bạn chỉ có cảm giác nặng ngực như ai bóp chặt quanh ngực. Cơn đau có thể nhẹ hoặc nặng.Cảm giác đau có thể chỉ là cảm giác ăn không tiêu, đau thượng vị (làm lầm với đau bao tử nên dễ bị bỏ sót).
Các triệu chứng khác bao gồm: lo lắng, ho, mệt, chóng mặt, đau đầu, buồn nôn, nôn, hồi hộp, thở dốc, đổ mồ hôi.
Một số người (đặc biệt là người lớn tuổi, bệnh nhân đái tháo đường, phụ nữ) có chỉ đau ngực nhẹ hoặc không đau, hoặc có những triệu chứng không thường gặp như thở dốc, mệt.
Nhồi máu cơ tim yên lặng là cơn nhồi máu không có triệu chứng.
4. Phòng ngừa bệnh nhồi máu cơ tim
- Không hút thuốc lá.- Chế độ ăn khỏe mạnh: nhiều trái cây, rau xanh và ngũ côc nguyên hạt, ăn ít mỡ động vật.
- Tập thể dục thường xuyên, ít nhất là 30 phút mỗi ngày trong 5 ngày mỗi tuần.
- Kiểm tra và điều trị trầm cảm nếu có.
- Hạn chế uống rượu bia.
- Duy trì cân nặng lý tưởng.
- Kiểm soát tốt huyết áp, đường huyết và mỡ máu.
Theo Quỳnh A