Thanh sơn hoành bắc quách, Bạch thuỷ nhiễu đông thành. Thử địa nhất vi biệt, Cô bồng vạn lý chinh. Phù vân du tử ý, Lạc nhật cố nhân tình. Huy thủ tự tư khứ, Tiêu tiêu ban mã minh.
Dịch nghĩa
Núi xanh nằm chắn ngang vòng thành ngoài ở phía bắc, Nước trắng lượn quanh khu thành trong ở phía đông. Nơi đây một khi đã chia tay nhau, Thì như cỏ bồng lẻ loi trôi xa muôn dặm. Ý nghĩ của khách đi buồn như áng mây nổi, Tình bạn cũ sầu như bóng chiều tà. Vẫy tay tiễn, thôi từ nay bạn lên đường, Tiếng ngựa xa bầy kêu rền rĩ nghe càng thêm xót xa.
Chạy dài cõi Bắc non xanh, Thành Đông nước chảy quanh thành trắng phau. Nước non này chỗ đưa nhau, Một xa, muôn dặm biết đâu cánh bồng! Chia phôi khác cả nỗi lòng, Người như mây nổi, kẻ trông bóng tà. Vái nhau thôi đã rời xa, Nhớ nhau tiếng ngựa nghe mà buồn teo.
Cửa Bắc non ngăn lại, Thành Đông nước uốn theo. Một lìa non nước ấy, Muôn dặm cánh bồng veo! Du tử: lòng mây nổi, Cố nhân: tình bóng chiều. Vẫy tay từ đây biệt, Tiếng ngựa não nùng reo.
Gửi bởi hoanggiapton ngày 27/03/2009 03:49 Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hoanggiapton ngày 27/03/2009 03:59
Núi xanh ngang vắt quách ngoài, Nước sông trắng chảy quanh dài thành đông. Nơi đây một biệt tê lòng, Cỏ bồng vạn dặm bay trong mịt mùng, Mây trôi, ý nói chẳng cùng. Chiều rơi, cảnh vật chẳng ngừng khơi đau. Vẫy tay nhiều nỗi âu sầu, Biệt ly tiếng ngựa xoáy sâu đáy lòng.
Ngày nay số 79, 3-10-1937, Tản Đà có cải chính lại là "vái nhau"
"Dịch giả xin được cải chính ở câu thứ 6, hai chữ "vẫy tay" nay đổi thành "vái nhau". Như thế cũng không mất nghĩa chữ "thủ" ở nguyên văn mà ra lời quốc văn hơn". Hiếu.
Xin bổ xung thêm, bản Dịch Nghĩa: Tiễn bạn
Núi xanh nằm chắn ngang vòng thành ngoài ở phía bắc, Nước trắng lượn quanh khu thành trong ở phía đông. Nơi đây một khi đã chia tay nhau, Thì như cỏ bồng lẻ loi trôi xa muôn dặm. Ý nghĩ của khách đi buồn như áng mây nổi, Tình bạn cũ sầu như bóng chiều tà. Vẫy tay tiễn, thôi từ nay bạn lên đường, Tiếng ngựa kêu rền rĩ nghe càng xót cho mối tình ly biệt.
(Nguồn: THƠ ĐƯỜNG - TẢN ĐÀ dịch, Nguyễn Quảng Tuân, Hội Nghiên cứu Giảng dạy Văn học TP Hồ Chí Minh)
Thử hữu tắc bỉ hữu Thử vô tắc bỉ vô Thử sinh tắc bỉ sinh Thử diệt tắc bỉ diệt
Núi ngang ải bắc xanh xanh, Một dòng sông trắng lượn quanh đông thành. Nơi đây cất bước viễn hành, Cỏ bồng muôn dặm một mình xa xôi. Ý du tử: đám mây trôi; Tình cố nhân: ánh nắng chiều vấn vương. Vẫy tay từ đấy lên đường, Tiếng con ngựa hý đau thương lìa đàn.
Tri giao quái ngã sầu đa mộng Thiên hạ hà nhân bất mộng trung?
Núi xanh ngăn lũy Bắc Sông trắng lượn thành Đông Đất này ta chia cách Vạn dặm một nhánh bồng Người đi như mây nổi Chiều hôm còn ngoái trông Vẫy tay chào từ giã Ngựa hí rền nhớ mong
Ngôn ngữ: Chưa xác định Gửi bởi Phù vân du tử ngày 02/06/2013 18:44
Chắn ngang thành bắc núi xanh Nước trong uốn lượn trong thành phía đông Đất đây một dải mênh mông Một khi tiễn biệt – cỏ bồng lẻ loi Khách một ý – nghĩ thời buồn quá Một áng mây lần lữa nổi trôi Tà dương đã xuống đây rồi Cố nhân một mối tình thôi đành lòng Vái nhau nhé - từ đây tiễn biệt Ngựa hí vang, rền rĩ một vùng Xót cho một mối tình chung Cả hai cùng nhớ cho cùng buồn teo.
Ngôn ngữ: Chưa xác định Gửi bởi tôn tiền tử ngày 10/12/2013 17:39
Non dựng xanh luỹ Bắc Nước lượn phau thành Đông Biệt nhau non nước ấy Muôn trùng khơi chiếc bồng Người đi mây du tử Tình về chiều chiều trông Vẫy tay thôi cất bước Ngựa đi nghe xông xông
Chắn ngang bắc quách non xanh Dòng sông trắng xoá đông thành chảy quanh Bùi ngùi chốn ấy đưa anh Mái bồng muôn dặm lênh đênh bến bờ Người đi theo áng mây xa Băn khoăn tình bạn bóng tà khôn lưu Vẫy tay từ đấy xa nhau Tiếng kêu ban mã rầu rầu bên tai
Nguồn: Trần Trọng Kim, Đường thi, NXB Văn hoá thông tin, 1995